Theo báo cáo cập nhật từ 2017 đến nay, Việt Nam hiện tại có hơn 2,946 doanh nghiệp giải quyết được vấn đề tìm việc làm cho khoảng 130,770 lao động. Tạo cơ hội có việc làm Quảng Nam cho rất nhiều người trong và gần ngoài độ tuổi lao động.
Tốc độ tăng trưởng công nghiệp hóa ở địa phương này khá nhanh, các khu công nghiệp Quảng Nam cũng vì thế mà càng ngày càng tăng, thu hút được rất nhiều nhà đầu tư và các doanh nghiệp nước ngoài nên xảy ra tình trạng thiếu nguồn nhân lực.
Và bên cạnh đó cũng đã có 650 công nhân đi xuất khẩu lao động. Việt Nam ta được đưa vào danh sách 5 thị trường có chi phí công nhân với 0,74 USD/ giờ. Tuy nhiên, chi phí sinh hoạt thực tế có thể cao hơn.
Tiền lương và thu nhập
Với mức lương trung bình là 0,74 đô la mỗi giờ theo báo cáo, mỗi công nhân khu công nghiệp Quảng Nam nhận được 3,536 triệu đồng một tháng cho một ngày làm việc 8 giờ và 26 ngày làm việc một tháng. Mức này bằng mức lương tối thiểu được áp dụng trong khu vực II – lương tối thiểu vùng kinh tế (3,530 triệu đồng).
Tuy nhiên, cơ chế chi trả ở Việt Nam khá phức tạp. Có sự khác biệt lớn giữa mức lương tối thiểu và lương cơ bản và thu nhập của người lao động.
Mức lương tối thiểu việc làm Quảng Nam được hiểu là mức lương sàn được thiết lập để bảo vệ người lao động trong điều kiện bất lợi. Nó đã được đề cập đến chi phí đóng bảo hiểm xã hội mà doanh nghiệp và người lao động phải trả.
Lương cơ bản được tính bằng sản phẩm của mức lương tối thiểu và hệ số, cộng với phụ cấp (phí ăn trưa, xăng cho xe máy…).
Trong khi đó, thu nhập là tổng số tiền mà công nhân khu công nghiệp Quảng Nam có thể nhận được từ doanh nghiệp, bao gồm tiền lương, thu nhập thêm từ giờ làm thêm, phụ cấp.
Như vậy, trên thực tế, các doanh nghiệp ở Việt Nam phải trả cho công nhân của họ cao hơn mức báo cáo trên.
Lợi thế của tỉnh Quảng Nam là nằm giữa các cực tăng trưởng ở khu vực Duyên hải miền Trung như Dung Quất và Đà Nẵng, có vị trí chiến lược Vùng kinh tế trọng điểm của miền Trung với cửa ngõ kết nối ra Đông Nam Á và thế giới. Vì vậy người tìm việc làm có thể dễ dàng tìm được việc làm Quảng Nam ở các khu công nghiệp, nhà máy một cách dễ dàng.
Nhưng mỗi lần khi mức lương tối thiểu tăng lên thì chi phí lao động cũng sẽ tăng theo.
Tăng ca nhưng vẫn không đủ chi tiêu
Việc đảm bảo phê duyệt báo chí để thăm khu công nghiệp không phải là dễ dàng ở Việt Nam. Công nhân trong những nhà máy sẽ được phép nói chuyện, nhưng sẽ luôn có quản lý đứng hoặc ngồi bên cạnh họ, lắng nghe những phản ứng thận trọng.
Ở đây đàn ông thường có khả năng làm giám thị cao gấp 3 lần so với phụ nữ. Gần 38% buộc phải làm việc thêm giờ vào ngày chủ nhật. Công nhân sẽ làm thêm giờ như là một sự lựa chọn, và trong số đó có những trường hợp họ bị ép buộc làm thêm giờ và đôi khi họ được trả lương chậm.
Đối với những gia đình đã có con cái, họ phải tốn thêm các khoản học phí, gửi trẻ,… thiếu lại càng thêm thiếu. Họ quyết định làm thêm giờ để kiếm thêm thu nhập. Họ phải làm việc rất nhiều và thậm chí vượt quá mức thời gian lao động cho phép theo Luật quy định nhưng hàng tháng vẫn chẳng được bao nhiêu.
Đình công và những nguyên nhân
Trong khi các công ty tư nhân được yêu cầu trả tiền trợ cấp nghỉ thai sản, thì một số nhà máy cung cấp các cơ sở chăm sóc trẻ em tại chỗ. Hầu hết các công nhân nữ xa quê lập nghiệp nên họ hạn chế tiếp cận với dịch vụ giữ trẻ và vì vậy hầu hết phụ nữ phải để con cái của họ ở nhà với ông bà.
Hầu hết các công nhân từ những tỉnh lẻ, họ phải tha hương tìm việc làm ở những khu công nghiệp, nhà máy. Với mức lương ít ỏi, nhiều người hàng ngày lo lắng về cơm, áo, gạo, tiền.
Họ sống trong những dãy phòng trọ, điều kiện cở sở hạ tầng thấp kém, chỉ vỏn vẹn hơn 10 m2. Chi tiêu rất tiết kiệm cho mỗi bữa ăn chỉ để dành dụm cuối tháng gửi về quê phụ giúp gia đình mình. Bên cạnh đó, họ còn tìm việc làm bán thời gian để kiếm thêm thu nhập hoặc nhận hàng thêm về nhà làm.